Chương trước
Chương 1843 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(4)  
Chương 1833 : Năm tộc mưu đồ bí mật, Cố Cẩm Niên thành Thánh nhân Thiên mệnh, dòng sông thời gian, sát cơ tứ phía(2)   Chương 1834 : Năm tộc mưu đồ bí mật, Cố Cẩm Niên thành Thánh nhân Thiên mệnh, dòng sông thời gian, sát cơ tứ phía(3)   Chương 1835 : Năm tộc mưu đồ bí mật, Cố Cẩm Niên thành Thánh nhân Thiên mệnh, dòng sông thời gian, sát cơ tứ phía(4)   Chương 1836 : Thiên Đạo đương thời, hiện thân mà gặp, cầu kiến chủ nhân núi Tây Chu, vì Nhân tộc cầu một chút hi vọng sống   Chương 1837 : Thiên Đạo đương thời, hiện thân mà gặp, cầu kiến chủ nhân núi Tây Chu, vì Nhân tộc cầu một chút hi vọng sống(2)   Chương 1838 : Thiên Đạo đương thời, hiện thân mà gặp, cầu kiến chủ nhân núi Tây Chu, vì Nhân tộc cầu một chút hi vọng sống(3)   Chương 1839 : Thiên Đạo đương thời, hiện thân mà gặp, cầu kiến chủ nhân núi Tây Chu, vì Nhân tộc cầu một chút hi vọng sống(4)   Chương 1840 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân   Chương 1841 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(2)   Chương 1842 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(3)   Chương 1843 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(4)   Chương 1844 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo   Chương 1845 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(2)   Chương 1846 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(3)   Chương 1847 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc   Chương 1848 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(2)   Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)  
setting
Chương sau

 

"Không có gì gọi là nguyện ý hay không, chủ nhân nhà ta, căn bản cũng không để ý những thứ này."

"Ta biết rõ ngươi vì sao đến đây, đơn giản là trước đó vài ngày, ngươi tao ngộ Thiên kiếp, chủ nhân nhà ta vì ngươi lên tiếng, thay ngươi giải quyết phiền phức."

"Nhưng ngươi không nên suy nghĩ nhiều, đây cũng không phải là chủ nhân nhà ta muốn trợ giúp đại thế, chẳng qua là trả nợ nhân quả thôi. Giống như lời ngươi nói, đi tới thời đại này, tiếp nhận nhân quả nhất định, lựa chọn ra tay trợ giúp ngươi, cũng là trả nợ phần này nhân quả thôi."

"Cũng không phải là đối với ngươi ưu ái có thừa, cũng không tồn tại suy nghĩ khác gì đối với ngươi."

"Chuyện này, dừng ở đây."

"Ngươi trở về đi."

"Nếu như ngươi thật sự muốn cứu vớt thương sinh thiên hạ, chẳng bằng trở về dốc lòng ngộ đạo thật tốt, sớm ngày đạt được Thiên mệnh, rất nhiều vấn đề có thể giải quyết dễ dàng, cần gì phải khiến người khác hỗ trợ?"

"Còn nữa, giúp một lần thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, vô cùng vô tận. Đây chính là nhân tính liệt căn, dù Thánh nhân cũng là người."

Lời của đối phương có chút sắc bén cùng hà khắc nhưng ý của lời nói này cuối cùng vẫn là cự tuyệt thỉnh cầu của Cố Cẩm Niên.

Căn bản cũng không muốn hỗ trợ.

Kết quả như vậy tương đối tàn khốc, thậm chí Cố Cẩm Niên xác thực không nghĩ tới, hắn vốn cho rằng đối phương tốt xấu gì cũng sẽ gặp bản thân một lần, nhìn tình huống mà quyết định. Lại không nghĩ rằng đối phương sẽ trực tiếp như thế, để một thị nữ cự tuyệt bản thân. Có chút bất đắc dĩ, nhưng Cố Cẩm Niên không có nửa điểm tức giận hoặc là không vui. Đây là lựa chọn của đối phương, bản thân không có quyền lực cũng không có tư cách để khiến người khác đưa ra lựa chọn.

Nói khó nghe thì có thể đáp lại bản thân, đã tính là rất khá.

"Tiền bối có thể trợ giúp thương sinh đại thế, tất cả nhân quả đều do Cố mỗ gánh chịu. Khí vận rất nhiều, Cố mỗ nguyện ý để cho tiền bối."

Cho dù đến lúc này, Cố Cẩm Niên cũng không lựa chọn từ bỏ, hắn còn cố gắng thử. Nếu đã cảm thấy sẽ có nhân quả gia trì, hắn nguyện ý gánh chịu những nhân quả này, tương tự tất cả chỗ tốt lấy được, hắn cũng có thể cho chủ nhân núi Tây Chu toàn bộ.

Chỉ là lời vừa nói ra.

Giọng của thị nữ chủ nhân núi Tây Chu lại lần nữa vang lên.

"Không cần."

"Chủ nhân nhà ta đến bây giờ không ra mặt, ngươi nên biết được đáp án."

"Không cần thiết tiếp tục giãy giụa, cũng không cần tranh thủ cái gì."

"Có một số việc, chẳng bằng chính ngươi đến làm, như vậy sẽ tốt hơn."

"Cùng người khác cầu xin, chẳng bằng cầu chính mình."

Nàng lên tiếng, vẫn cao cao tại thượng, căn bản không có chút lòng thương hại, như là người đứng xem vậy.

"Cố mỗ muốn nghe chính miệng sơn chủ tỏ thái độ."

Bên trong núi Thần.

Cố Cẩm Niên hướng về phía núi Tây Chu bái một bái, thái độ của hắn thành khẩn, đối với thị nữ này hắn không có ác cảm gì, chỉ là hắn muốn nghe chính chủ nhân núi Tây Chu nói ra lời này.

Bằng không mà nói, hắn không cam lòng.

Càng đi về phía sau, Cố Cẩm Niên càng phát giác chủ nhân núi Tây Chu này thủ đoạn thông thiên. Thiên Đạo đương thời cũng muốn bản thân đến đây tìm nàng một chuyến, cho rằng nàng có biện pháp.

Có thể nói đây là một trong những sinh cơ không nhiều.

Nếu không, bản thân chỉ có một biện pháp cuối cùng, đó chính là chấp chưởng Thiên mệnh, trở thành vị Thánh nhân Thiên mệnh thứ năm.

Nhưng khả năng này dường như không có, bản thân nhất định phải trong vòng nửa năm trở thành Thánh nhân Thiên mệnh. Dưới thời gian cấp bách ai có thể cam đoan được chứ?

Chính Cố Cẩm Niên cũng không có lòng tin quá lớn.

Cho dù là mạo hiểm tiến vào dòng sông thời gian, Cố Cẩm Niên đều cảm thấy vẫn thiếu một chút hỏa hầu.

Không nhất định có thể chấp chưởng Thiên mệnh.

Cho nên, hắn đem rất nhiều hi vọng, đều đặt ở chủ nhân núi Tây Chu trên thân.

Chỉ tiếc chính là, đối phương không có bất kỳ một chút ý nghĩ nào.

Tràng diện rất yên tĩnh.

Một khắc đồng hồ.

Hai khắc đồng hồ.

Ba khắc đồng hồ.

Nửa canh giờ.

Bên trong ngọn núi Thần vẫn không có bất kỳ đáp lại nào, đáp án này rất hiển nhiên, không giúp chính là không giúp.

Bên trong đại thế, có người thở dài, rất nhiều người cảm thấy bất đắc dĩ . Còn năm tộc cũng thở ra một hơi. Đúng là bọn họ khẩn trương, nhất là bên trong Thượng Cổ Nhân tộc, cảnh tượng Hỏa Vương vừa rồi bị giết, bọn họ còn chưa quên.

Chủ nhân núi Tây Chu nếu như quả thật đồng ý trợ giúp Cố Cẩm Niên, bọn họ thật không dám ra tay rồi, cần dùng một loại phương thức khác.

Trước mắt, chủ nhân núi Tây Chu lựa chọn như vậy, làm sao không khiến bọn họ thở phào?

"Hôm nay quấy rầy, còn xin tiền bối thứ tội."

"Nếu như đại thế an ổn, vãn bối tất nhiên sẽ leo núi bái phỏng."

Nếu đối phương đã đưa ra loại đáp án này, Cố Cẩm Niên cũng không lựa chọn lưu lại. Cường giả ở cảnh giới này, dựa vào kiên trì khuyên lơn không có bất cứ ý nghĩa gì. Nguyện ý giúp thì tất nhiên sẽ lên tiếng, không nguyện ý chính là không nguyện ý.

Rất nhanh, Cố Cẩm Niên rút lui trở về, không tiếp tục lựa chọn lên núi. Chỉ là ngay một khắc này một đạo ấn ký từ bên trong núi Tây Chu bay ra, nhập vào thể nội Cố Cẩm Niên.

Rất nhanh, giọng của thị nữ vang lên.

"Cố Cẩm Niên."

"Chủ nhân nhà ta nói, đây là tạo hóa đưa cho ngươi, chờ ngươi trở thành Thánh nhân Thiên mệnh, lại đến núi Tây Chu một chuyến."

"Tự mình gặp nhau."

"Nhưng nếu ngươi không nắm giữ được Thiên mệnh, vậy thì không có gì để nói. Vừa dứt lời đã nhận lại không ít rung động.

Nhất là năm tộc.

 

Chương trước
Chương 1843 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(4)  
Chương 1833 : Năm tộc mưu đồ bí mật, Cố Cẩm Niên thành Thánh nhân Thiên mệnh, dòng sông thời gian, sát cơ tứ phía(2)   Chương 1834 : Năm tộc mưu đồ bí mật, Cố Cẩm Niên thành Thánh nhân Thiên mệnh, dòng sông thời gian, sát cơ tứ phía(3)   Chương 1835 : Năm tộc mưu đồ bí mật, Cố Cẩm Niên thành Thánh nhân Thiên mệnh, dòng sông thời gian, sát cơ tứ phía(4)   Chương 1836 : Thiên Đạo đương thời, hiện thân mà gặp, cầu kiến chủ nhân núi Tây Chu, vì Nhân tộc cầu một chút hi vọng sống   Chương 1837 : Thiên Đạo đương thời, hiện thân mà gặp, cầu kiến chủ nhân núi Tây Chu, vì Nhân tộc cầu một chút hi vọng sống(2)   Chương 1838 : Thiên Đạo đương thời, hiện thân mà gặp, cầu kiến chủ nhân núi Tây Chu, vì Nhân tộc cầu một chút hi vọng sống(3)   Chương 1839 : Thiên Đạo đương thời, hiện thân mà gặp, cầu kiến chủ nhân núi Tây Chu, vì Nhân tộc cầu một chút hi vọng sống(4)   Chương 1840 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân   Chương 1841 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(2)   Chương 1842 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(3)   Chương 1843 : Sơn chủ xuất thủ, diệt sát Hỏa thần, chỉ một hơi khủng bố tuyệt luân(4)   Chương 1844 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo   Chương 1845 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(2)   Chương 1846 : Về nhà, thấy tộc nhân, bình ổn lại nội tâm, chuẩn bị ngộ đạo(3)   Chương 1847 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc   Chương 1848 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(2)   Chương 1849 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(3)   Chương 1850 : Dòng sông thời gian, ngộ đạo văn cung, đại hội vạn tộc(4)   Chương 1851 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!   Chương 1852 : Thánh Nhân Thiên Mệnh! Đại hội của vạn tộc! Đại thế sôi trào!(2)  
Chương sau

Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo

0.13027 sec| 2436.406 kb